Ta yêu những sớm trời se lạnh
Chân trần vạt cỏ đẫm sương mai
Chim gù đâu đó nghe hoang vắng
Bờ giậu rung rinh giọt nắng cười
Ta nhớ những chiều nghi ngút gió
Góc sân lạo xạo lá rơi vàng
Khói bếp nhà bên thơm vấn vít
Cuối vườn hoa nở tím miên man
Từ trăng đổ bóng qua thềm cũ
Vườn khô giếng cạn ngấn rêu mờ
Người thơ tản mác đường cơm áo
Hiên buồn ngõ quạnh khóm lau thưa
Ta đi năm tháng dài thương nhớ
Qua những phố phường những bóng hoa
Mơ màng gác sách đêm thao thức
Nghe thoảng trầm thơm quyện khói trà
Trang đời cuộc lữ còn mê mải
Ta cuốn ngày theo những bước chân
Ta đổ tràn đêm sầu bút mực
Loang lổ miền thơ chữ lạc vần
Ta đợi một ngày giông bão lặng
Trời cao mây chở nắng sang mùa
Ta về giũ áo hong bờ trúc
Thả bước đồng sen gội gió mưa