Xuân bước chậm, lưng
đèo nghi ngút gió
Sương mù giăng hư ảo
dáng hoa gầy
Đào quên tuổi và người quên phố
thị
Cõng nhau về hẻm núi chập chùng
mây
Kìa thiếu phụ thêu mùa
xuân lên áo
Màu xanh non như búp
lá trên cành
Màu đỏ rực như chuối rừng thắp lửa
Màu đen tuyền như mắt ướt long
lanh…
Và hoa mận nở trắng đường
lên dốc
Đọng vành môi du khách
chút hương rừng
Mây tinh nghịch choàng khăn mềm
vai núi
Cải vươn ngồng rải nắng xuống triền
thung
Xuân bước chậm, cổng
trời chênh vênh đá
Cổ thụ lên rêu và mắt
lá xanh ngời
Cổng chờ ai mà nghìn năm vẫn mở
Để bốn mùa mây trắng mãi rong chơi!…
(2011)
Để bốn mùa mây trắng mãi rong chơi!…
(2011)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét